Một chút niềm tin soi sáng những ngày mưa.Tuy cuộc sống có gian khổ nhưng bạn không thể nào tránh khỏi nó.Đừng co rút trong bức tường...Bờ vai của tôi sẽ là chỗ dựa cho bạn... bạn có tin không ???
Nhỏ ơi!
Mặt trời sẽ chiếu sáng, không ai có thể làm cho bạn khóc, một giọt lệ của bạn sẽ làm cả thế gian tối tăm, nhưng mịt mờ trong tăm tối đó bạn sẽ không thấy cô đơn, bởi vẫn còn có tôi bên cạnh.
Nhỏ ơi!
Hãy nhìn tôi cười đi,tay trong tay chúng tôi sẽ cùng bạn tiến lên,trong tâm hồn bình lặng của tôi bạn sẽ là niềm tin,là mục tiêu của tôi.Chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau, bởi vì chúng ta là bạn.
Đó là tất cả những gì tôi muốn nói.
----- Bởi vì chúng ta là bạn (^_^) -----
Nhỏ !!!!
Chắc giờ này nhỏ đang buồn , nhỏ có biết mọi người cũng vậy ko??? nhỏ thấy mọi người cười đùa ư? vui đó , nhưng làm sao mà niềm vui đc trọn vẹn , khi từ những ngày đầu , chúng ta đã sát cánh cùng nhau ... ừ thì mọi người trách nhỏ , trách nhiều lắm ... tại sao nhỏ buồn , mà nhỏ không chia sẽ nỗi buồn đó .... mình nghe ai đó đã nói thế này : khi bạn có 1 nỗi buồn thật lớn thật lớn ... chỉ cần có những người bạn ... chia ra từng chút từng chút một , mỗi người giữ 1 ít ..... thế thì nỗi buồn sẽ ngày càng nhỏ lại và ... sẽ tự biến thành 1 sợi dây gắn kết mọi người
Nhỏ biết điều đó không .... hay nhỏ muốn ôm nó 1 mình ??? sợ làm người khác sẽ đau buồn theo mình , nhỏ đã từng nói với mình , mong mình hãy luôn mở lòng ra với mọi người , vậy tại sao nhỏ lại đi ngược với đềiu mà nhỏ khuyên mình ....
Có thể hiện nay vị trí của mình đã và đang mất đi trong lòng nhỏ, thay thế bằng một người khác mà nhỏ có thể mở lòng ra và chia sẽ , nhưng ... trong trái tin mình vẫn có 1 căn phòng dành cho nhỏ , nhỏ có thể vô bất cứ khi nào nhỏ muốn ... nó luôn rộng mở để chờ đợi nhỏ.
Noel lại về rồi đó nhỏ , mình có thể giữ lời hứa với nhau , cùng đón giáng sinh không , Chúa lại đến mang niềm vui đến cho Con của Người , còn mình và nhỏ ... có cùng hòa mình vào tình thương ấy không
Mình nhớ có một lần mình buồn ... buồn nhiều lắm ... khi có một người bạn nói sẽ rời xa mình ... và nhỏ đã đến bên mình , chẳng làm gì , chỉ để ngồi cạnh mình và nghe tiếng mình khóc ... nhỏ đã chở mình đi trong tp giữa trưa nắng hè oi ả ... rồi cùng im lặng bên nhau trước mắt Mẹ, nhỏ cõng mình trên lưng trong tiếng cười khanh khách của mình ... lại vui lên , vì bên mình còn có nhỏ ...
Những lần giận hờn vu vơ vì 1 chút tự ti con gái , mình và nhỏ lại giận , trong đêm mưa , nhỏ chạy đến nhà mình , chỉ để nói một câu xin lỗi và thấy nụ cười của mình là đựoc ... mình lại giận , giận vì nhỏ ngốc quá ... ai đời lại đêin khùng vậy chứ ... nhưng trong lòng ta vui ....
Giờ đây , chỉ còn kí ức ...mình buồn đấy ... còn ai không nhỉ?? tất nhiên là có rồi ... nhiều là đằng khác . nhưng nó khác cái cảm giác nhỏ ơ bên ... rồi thì nỗi buồn cũng sẽ tan biến ... vì mình là 1 đứa con gái lạc quan mà ... nhưng mà vẫn không trọn vẹn nhỏ à , mình muốn người cũng mình chia sẽ là nhỏ ... mình muốn đó là nhỏ ...
Mình ít kỉ quá đúng không ??? chỉ muốn nhỏ bên mình , còn cảm giác nhỏ muốn bên ai thì mình lại không quan tâm.
Có lẽ giờ tình cảm 2 bên đã bị tổn thương không ít thì nhiều ... có thể quay lại như xưa không??? mình không dám chắc và cũng không muốn nghĩ đến , nhưng vẫn hy vọng ... chỉ cần nghĩ đến nhau , đã từng có một tình bạn đẹp là đủ hài lòng rồi , chỉ cần nghĩ đến những kí ức tốt đẹp .. đừng nhớ đến sự tổn thương ... chỉ cần cầu chúc cho nhau những gì tốt đẹp nhất , không cần phải ở bên nhau ... vậy là đủ ...phải không ... nhỏ của ta ????
Một ngày bình thường , bất chợt nghĩ về nhỏ
-------------------------------****-----------------------
(¯`·.º-:¦:-Chim giang hồ dừng chân khi mỏi cánh
Chốn lao tù là quán trọ của đời trai...-:¦:-º.·´¯)